Hậu trường khốc liệt của làng mẫu nam quốc tế
Hậu trường khốc liệt của làng mẫu nam quốc tế
Nhiều người mẫu nam phải kiêm nghề vũ công thoát y, trai bao… để kiếm sống. Đôi khi, họ buộc phải dùng ma túy, chất kích thích để giữ dáng theo yêu cầu của NTK.
Dublin Sam Homan, một trong những mẫu nam thành công nhất Ireland, từng chia sẻ: “Nghề mẫu không phải là một nghề nghiệp đầy hào quang như bạn nghĩ. Nó đã đẩy tôi đến bờ vực của sự cô đơn và lạc lõng …”. Phút trải lòng này khiến nhiều người sốc bởi anh đang ở đỉnh cao danh vọng với những hợp đồng quảng cáo hàng triệu đôla cùng các thương hiệu như Dunhill, Gant Michael Bastian, McDonald, Berocca…
Thế nhưng, đây lại là tâm sự rất thật lòng và cay đắng về mặt trái tàn khốc của nghề mẫu nam. Mỗi ngày, họ đều phải đối diện với những mối đe dọa bị đào thải rồi nỗi lo tăng cân, không vượt qua được vòng casting, không thể trụ nổi với đồng lương ít ỏi hoặc rơi vào cám dỗ của rượu, thuốc lá, chất kích thích, ma túy, trai bao và nguy cơ bị biến đổi giới tính bất cứ lúc nào.
Nếu bạn tưởng như vậy là vui và thú vị vì có nhiều bạn bè thì thật sai lầm. Tôi cũng như những mẫu nam khác, dù biết nhau nhưng buộc phải xem người kia là đối thủ, bởi trong mỗi lần casting, chỉ cần người này sơ suất, người kia sẽ chớp lấy ngay cơ hội đó để tiến thân. Cuộc sống chung vì thế luôn cô độc và căng thẳng.
Các người mẫu nam còn bị cạnh tranh khốc liệt từ làn sóng các vận động viên thể thao lấn sân làm gương mặt quảng cáo - Trong ảnh là VĐV Dan Osborne
Và dù ở chuẩn nào thì mẫu nam đều phải hy sinh nhiều thứ, từ thói quen ăn uống cho đến phải nghiện ngập để duy trì cân nặng lý tưởng. Thậm chí Jeremy Gillitzer, một mẫu nam rất có triển vọng của làng mẫu quốc tế, đã chết khi mới tròn 38 tuổi vì biếng ăn do áp lực giảm cân.
Các người mẫu ăn, nằm, ngủ, nghỉ khắp nơi sau hậu trường sân khấu. Họ phải đến sớm trước buổi diễn rất lâu để tránh lạc đường, kẹt xe. Trong khi chờ đợi thì tranh thủ nghỉ như thế này.
Thế nên, cũng dễ hiểu vì sao với người ngoài cuộc, ánh hào quang trên sàn diễn của mẫu nam quá chừng lấp lánh với trang phục hàng hiệu, xế "xịn", kiếm bạc triệu... nhưng với nhiều người trót bị xoáy sâu vào nghề như Dublin thì chỉ còn cảm giác “nhắm mắt đưa chân” đầy ngán ngẩm.
Anh thú nhận trong cay đắng khi trả lời phỏng vấn tờ Irishtimes: “Nếu có con, tôi sẽ chẳng bao giờ cho chúng theo cái nghề này”.
Nhận xét
Đăng nhận xét